Tác động đến hệ thống giao thông và các vấn đề liên quan Xuân_vận

Các phương thức vận tải bị ảnh hưởng nhiều nhất là hệ thống vận tải hành khách trên bộ liên thành phố, cụ thể là mạng lưới đường sắt và đường bộ. Hầu hết công dân trung lưu Trung Quốc không thể đủ khả năng vận chuyển hàng không. Giao thông quốc tế, đô thị và đường thủy bị ảnh hưởng nhẹ.[6] Cho đến năm 2007, do nhu cầu cao, giá vé được tăng lên trong thời gian này.[7] Tuy nhiên, trong giai đoạn Xuân vận năm 2007 (4 tháng 2 đến 14 tháng 3 năm đó), chính phủ đã áp đặt các quy định nghiêm ngặt đối với giá cả vé đường sắt.

Năm 2012, chính phủ Trung Quốc đã tuyên bố rằng đường cao tốc quốc gia sẽ được miễn phí dành cho Tuần lễ Vàng, và kết quả là 86 triệu người đã đi bằng đường bộ (tăng 13% so với năm trước).[8] Cùng năm, 7,6 triệu người đã di chuyển bằng các hãng hàng không trong nước và 60,9 triệu người đã di chuyển bằng đường sắt.[9]

Đường sắt và xe buýt

Bộ Đường sắt ước tính 340 triệu hành khách sẽ đi tàu trong giai đoạn Xuân vận 2009. Tuy nhiên, công suất trung bình hàng ngày của hệ thống đường sắt Trung Quốc là 3,4 triệu. Sự thiếu hụt tài nguyên đường sắt khiến nhiều hành khách phải trả vé gấp đôi hoặc thậm chí gấp ba từ các cò vé hoặc chờ xếp hàng lên đến một ngày tại các nhà ga.

Một vé đường sắt Trung Quốc từ năm 2006

Vì thời gian chờ đợi cực kỳ dài, nhiều khách hàng trở nên thất vọng và tìm kiếm giải pháp thậm chí chen lấn, thường dẫn đến xung đột. Việc đánh nhau để giành chỗ xếp hàng thường xảy ra, và khi mọi người đến gần hơn với quầy bán vé, nhiều vụ xô đẩy và chen lấn đã xảy ra. Các nhân viên phòng vé phải làm việc quá sức thường thất vọng với tính chất lặp đi lặp lại và buồn tẻ trong công việc mà ở hầu hết các nơi trong nước, toàn các ca làm việc nhiều giờ, và do đó để lại một hình ảnh tiêu cực và thất vọng cho khách hàng. Thắc mắc của khách hàng không phải lúc nào cũng được trả lời chính xác hoặc hoàn toàn; khách hàng không được cung cấp nhiều tùy chọn để bắt đầu, nếu thời gian được phân bổ cho sự do dự, khách hàng thường bị đẩy sang một bên để người tiếp theo trong hàng được đôn lên. Vấn đề tương tự cũng xảy ra với các đường dây điện thoại, giúp tiết kiệm sự lo lắng khi xếp hàng chờ đợi, nhưng bị quá tải nghiêm trọng và việc trả lời thường rất thô lỗ khi một nhân viên bán vé cuối cùng trả lời sau khi người mua đã mất vài giờ chờ đợi. Tại Thâm Quyến, người ta ước tính rằng lượng vé trong 23 ngày có thể bị bán hết trong vòng 14 phút nếu điện thoại là phương thức duy nhất được sử dụng. Một hệ thống internet có tồn tại, nhưng đôi khi không hoạt động đủ mức.

Tài liệu tham khảo

WikiPedia: Xuân_vận http://www.chinadaily.com.cn/english/doc/2005-01/0... http://www.chinadaily.com.cn/english/doc/2006-01/1... http://www.interfax.cn/showfeature.asp?aid=9438&sl... http://www.businessinsider.com/golden-week-huge-tr... http://edition.cnn.com/2016/02/02/travel/china-gua... http://news.xinhuanet.com/english/2006-01/21/conte... http://news.bbc.co.uk/2/hi/asia-pacific/7813267.st... https://www.theguardian.com/population/Story/0,276... https://archive.is/20130119212524/http://www.cnngo... https://web.archive.org/web/20080213131933/http://...